Ông Trần Kim Chung
Vậy còn đối với xã hội?
Chúng tôi tự thực hiện khá nhiều họat động, một cách tự nhiên không đắn đo suy nghĩ. Ngay từ những ngày đầu còn khó khăn .. hơn cứu trợ dân bị lũ lụt huyện Đức Hòa và Đức Huệ, tỉnh Long An; tài trợ Qũy đào tạo Nhân tài đất Việt – báo Thanh Niên; sau này tài trợ cho Trại trẻ mồ côi ở núi Cấm; tài trợ cho các Làng trẻ mồ côi: Bà Chiểu, Ánh Sáng, Hoa Sen, Tân Bình; giúp đỡ nhiều trẻ em nạn nhân chất độc da cam dioxin tại làng Hòa Bình, chùa Diệu Giác, chùa Kỳ Quang, tài trợ học bổng các trường đại học, giúp tiền và quà cho trẻ em nghèo nhân dịp Giáng sinh. Nhiều năm chúng tôi là nhà tài trợ chính chương trình "Lòng nhân ái thắp sáng niềm tin" – báo Người Lao Động, tài trợ xây dựng trường học cho học sinh ở huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An; tài trợ cho Nhóm hiệp sĩ đường phố bắt cướp; tài trợ Liên hiêp các tổ chức Hữu nghị Việt Nam, Quỹ người Việt Nam nghèo ở hải ngoại; tài trợ cuộc thi Hoa hậu hoàn vũ Việt Nam 2008, Hoa hậu hoàn vũ Thế giới 2008, Tài trợ chính cho Đường Hoa Nguyễn Huệ 2008, đóng góp 500 triệu đồng cho chùa Bát Nhã… Còn nhiều hoạt động khác mà húng tôi khòng thẻ nhớ het dược. Mới dây. chúng tôi tham gia cung cấp miễn phí 1.500 chỗ trọ cho học sinh đi thi đại học, cao đẳng trung học chuyên nghiệp mùa tuyển sinh 2010. Chúng tôi đang lên kế hoạch cho chương trình Carnival Xuyên Việt khá lớn kết hợp giữa các hoạt động khám chữa bệnh cho các vùng sâu và các hoạt động tâm linh khác. Nhưng chúng tôi vẫn thấy chưa đủ khó quá, xã hội phát triển nhanh cũng để lại những hệ quả khác…
Có cảm giác như ông vẫn đau đầu trăn trở những điều gì đó?
Có đi nhiều và đi sâu thì mới thấy. Cái nghèo và cái ước mong nhỏ bé là đượ bình an của người nghèo luôn ám ảnh tôi. Tôi đã tận mắt chứng kiến nhiều chuyện buồn thương tâm day dứt đến mất ngủ. Nhiều chuyện dã man khủng khiếp mà báo chí nên vô cảm hơn. Giúp được một người thì lại có hàng ngàn trường hợp khác. .. Hội đồng nhân dân và Quốc hội họp đôi khi đi vào các trường hợp cụ thể quá nhưng còn trăm ngàn trường hợp khác thì sao. Các nghị sĩ của chúng ta nên dành nhiều thời gian hơn để đánh giá lại thật tỉ mỉ hiệu quả thuận và nghịch của mọi diều luật, mỗi câu chữ trong các bộ luật và các quy định dưới luật pháp vì xã hội, chi phối mọi việc trong xã hội… Người nghèo không chỉ bị nguy hiểm về sức khỏe do thiếu ăn, do thực phẩm độc hại mà còn phái gánh chịu bạo lực tràn lan, bị đánh đập, nhưng họ còn phải mưu sinh hàng ngày, đâu có thời gian để đeo đuổi việc giám định thương tật rồi thưa kiện lôi thôi phức tạp. .. Bạo lực lan tràn cả vào học đường. Ngày xưa tôi đi học, thần tượng của cả trường là những bạn học giỏi, luôn được thầy cô và bạn bè quý trọng và hãnh diện. . . Còn hiện nay học giỏi mà không biết nịnh các "đàn anh", các "chị dai" trong trường là bị "ăn đòn thê thảm" ngay. Chả trách ngày nay là các em thích làm "đàn anh", "chị dai" hơn là học sinh giỏi. . . Có rất nhiều các điều luật cần được sửa đổi, kể cả luật hình sự. Tôi đã nhiều lần trao đổi với ủy ban luật pháp của Quốc hội và một vài bộ trưởng nhưng vẫn đang trong chờ một sự đợi…
Có vẻ những trăn trở của ông rất khác với dáng vẻ thong dong và toàn những thứ hàng hiệu ở quanh mình?
Hai chục năm lăn lộn vất vả rồi, nhiều người vẫn ngộ nhận là tôi rất ung dung nhàn tản và mọi chuyện có được là may mắn từ trên trời rơi xuống, nhưng không phải vậy. Tôi bắt đầu sự nghiệp với hai bàn tay trắng và làm việc quần quật ngày đêm cùng với những đồng nghiệp của mình mà chẳng có may mắn bất ngờ nào cả. Chỉ có điều chúng tôi biết cách hài lòng với những gì mình có và chưa có. Nhìn được xuyên suốt bản chất của cuộc sống sẽ giúp cho bạn thấy mọi chuyện nhẹ nhàng hơn.
Là người từng trải, ông có thể chia sẻ một vài suy nghĩ về quan niệm sống của mình?
Tôi có nhiền bạn bè ở khắp nơi, từ Việt Nam đến các nước. ở dâu tôi cũng có những người bạn thân thiết. Họ có thể là những người lao động bình thường hay là những người giữ trọng trách khác nhau. Đa phần đều đã gắn bó với nhau suốt mấy chục năm rồi thành mối ân tình sâu nặng chẳng có gì đánh đổi. Tôi thích cuộc sống đơn giản không ồn ào, phô trương. Có những khoảng lặng để tịnh tâm, suy nghĩ, đọc sách, uống trà,tập thiền, trò chuyện với các thầy trên chùa… đôi khi đó cũng là sự tự cân bằng giữa cuộc sống bận rộn và những chuyến đi dài… Có thể nói tôi luôn tìm được điều thú vị hay những khoảnh khắc hạnh phúc ở mọi điều đơn giản. Chẳng phải được sống trên đời đã là điều hạnh phúc rồi sao.
Trong năm qua, ông đã nhiều lần dẫn các doanh nghiệp Việt Nam đi tổ chức các hoạt động quảng bá ở nước ngoài, như diễn đàn Osaka ở Nhật Bản vừa rồi. Mục tiêu của ông nhắm dến là gì?
Đây là hoạt động phi lợi nhuận của Tập đoàn. Chúng tôi có network rộng rãi ở các nước, muốn chia sẻ cơ hội với các tập đoàn, các công ty khác. Dĩ nhiên là chúng tôi phải chọn những đơn vị có uy tín và có sự chuẩn bị cẩn thận. Chúng tôi đang chuẩn bị mở trung tâm thương mại tại Osaka (Nhật Bản), ký hợp đồng hợp tác chiến lược với chính quyền Bắc Australia để thăm dò và khai thác mỏ, mở siêu thị mini ở Myanmar để thăm dò thị trường, trồng cao su ở Campuchia. Cuộc "tiến binh" tiếp theo của chúng tôi sẽ là Cuba, ấn Độ.
Cuối cùng thì ông sẽ làm gì và đi về đâu khi đã mỏi gối chùn chân?
Chắc cũng còn quá sớm để nói việc này mặc dù mình đôi khi cũ thích nghỉ hưu từng phần như một cuốn sách đã khuyên làm “bạn nên lập kế hoạch để nghỉ hưu thành nhiều lần trong đời thay vì để dồn đến cuối đời yếu sức rồi mới nghỉ”. Còn nhiều việc phải làm trong nhiều năm nữa khi xung quanh mình còn những mảnh đời khốn khó, khi Tập đoàn còn nhiều kế hoạch lớn lao. Cùng với bạn bè, anh em, mình muốn mọi người cùng thắp sáng ngọn lửa nhiệt tình, khát vọng và thắt chặt day giày cho những hành trình mới…
Theo DNCT
Hãy liên lạc với chúng tôi, rất vui được giải đáp các thắc mắc của các Anh/Chị.
Message Submitted!