CEO Việt

Triết lý kinh doanh của chúng tôi: Đặt lợi ích của khách hàng vào lợi ích doanh nghiệp – Đặt lợi ích doanh nghiệp vào lợi ích toàn xã hội. Tôi tin vào sự minh bạch.

Một chiều mưa cuối năm, nặng hạt tầm tã. Dung điện thoại tôi đến. Phòng chị vắng khách. Một không gian lạnh,yên tĩnh, lạ thường. Cánh cửa khép hờ. Ngăn tủ hẹp bên trái bàn làm việc của chị xếp ngăn nắp một dãy các chú búp bê mộc mạc rất có duyên. Tôi đếm 5. Đây là mẹ, bố và các cô con gái xinh, nhí nhảnh. Tôi đoán thế. Đứng sau lưng tôi giải thích: “Cả gia đình bé nhỏ này luôn bên tôi. Nó như tiếp thêm sức mạnh để tôi đối đầu với sóng dữ và tĩnh tâm để vượt qua nó. 

Nhưng đối với Cao Thị Ngọc Dung, sóng đã lặn rồi mà, tôi hỏi .

Sống trong một gia đình mà ông nội, cha mẹ đều là những doanh gia có tiếng của miền Trung, kinh doanh đối với tôi là máu thịt. Khi vừa qua tiểu học tôi đã biết kiểm kho, tính toán lỗ lời, ghi chép sổ sách giúp công ty của cha mẹ. Thời bao cấp, khi còn ngồi trên ghế trường Đại học, tôi đã biết buôn bán kiếm tiền đi học. Và đến khi tốt nghiệp Đại học cách đây 20 năm thì sự nghiệp kinh doanh như vận vào tôi, hút hết trí lực của tôi. Thật nhiều niềm vui và cũng không ít nỗi buồn . 

Niềm vui thì ai cũng biết còn nỗi buồn thì tự mình giấu kín trong lòng phải không?

Có lẽ nên gọi là sự may mắn hay cái số của mình nó thế. Từ khi tốt nghiệp Đại học, khoa thương mại – Đại học Kinh tế TP.HCM, năm 1983, tôi đều được giao những chức vụ quan trọng trong kinh doanh ở một số công ty quốc doanh không nhỏ. Có những việc phù hợp với ngành học nhưng cũng có những việc trái tay. Ban đầu là phòng kinh doanh công ty Xuất nhập khẩu Q.11. Tính tôi thẳng, trái tay thì xin chuyển cho phù hợp với sở học của mình. Nhiều người biết chuyện lấy làm tiếc. Trong thời bao cấp, làm xuất nhập khẩu vừa oai, vừa nhiều tiền. Công ty thương mại, rồi Công ty nông sản thực phẩm Phú Nhuận sau đó. Năm tháng trôi qua, mừng là công việc của mình không đến nỗi nào. Thành tích đều đã được ghi nhận. Nhưng cuộc đời đâu chỉ có vinh quang. Có những cú sốc, những khúc quanh mà chỉ có mình mới có thể hiểu đúng. Dẫu vậy tôi cũng đã chọn được PNJ – một thương hiệu vàng – một ngành kinh doanh đặc biệt để yên thương và gửi gắm đời mình và một ngân hàng Đông Á để thử sức . 

Sao lại gọi là thử sức vì chị chứ không ai khác là người viết nên dự án lập ra Đông Á, là Chủ tịch Hội đồng quản trị đầu tiên và bây giờ vẫn là “cố vấn” của ngân hàng này ?

Vâng, đúng như vậy. Nhưng thử sức là thử sức, đâu có gì sai . Từ khi thành lập đến nay, Đông Á đã trải qua nhiều thử thách. Cơn sóng ngầm các vụ án kinh tế lớn ở nước ta liên quan rất nhiều đến sự tồn tại của các ngân hàng trên địa bàn. Câu chuyện dài Minh Phụng – Epco làm cho nhiều ngân hàng điêu đứng thậm chí có những ngân hàng bên bờ vực phá sản. Đông Á cũng không là ngoại lệ. Chống chọi với sự tác động dây chuyền này thật là kinh khủng. Tỉnh táo không chưa đủ mà phải có một bản lĩnh thép mới có thể tìm cách đưa khách hàng và ngân hàng mình qua được “cơn sóng nhồi”. May mắn (tôi nghĩ vậy) là tôi có đức tin. Quyền hành của Chủ tịch HĐQT ngân hàng rất lớn nhưng tôi không hề có quan hệ gọi là “kinh tế ngầm” giữa các ngân hàng và doanh nghiệp, không dây dưa quyền lợi riêng. Mặt khác tôi có lợi thế là ứng phó nhanh, hiểu rõ những thủ đoạn thương trường, dự báo tốt và chính xác những biến cố có thể xảy ra. Đồng thời tôi có được sự trợ giúp hữu hiệu ngay lập tức của Trần Phương Bình – người chồng sát cánh cùng tôi trong dự án lập ngân hàng Đông Á – sức mạnh này khó có thể đo đếm được. Anh Bình đang đi tu nghiệp về ngân hàng ở nước ngoài, dự tính 3 năm nhưng mới 6 tháng, sự cố xảy ra, anh bỏ học về giúp vợ lèo lái con thuyền Đông Á cho đến giờ. 

Tất nhiên trước cú ngã tín dụng trên đây, Đông Á đã đi trước một bước, đưa ra được nhiều giải pháp cụ thể giúp các doanh nghiệp bán gấp phân bón và hàng hóa tồn kho. Trong chỉ đạo của tôi, lúc đó chỉ có hai từ : “thu hồi và thu hồi” nợ bằng mọi cách. Mọi việc của PNJ gác lại, tôi tập trung hết thời gian xem xét hồ sơ từng khách hàng. Nhất là 10 khách hàng dư nợ lớn. Có những trường hợp tôi đến tận nơi cùng với khách hàng giải quyết những vướng mắc cụ thể. Vạn Lộc, Lê Khương, Hoàng Lê là những công ty điển hình chúng tôi đã cùng họ xoay trở ổn thỏa. 

Còn nhớ tháng 6/1996, Ngân hàng Nhà nước ra lệnh ngưng mở L/C trả chậm thì Đông Á đã thực hiện việc này từ đầu năm. Khi kinh tế phát triển quá nóng thì linh cảm bảo tôi phải xem xét lại mọi việc đầu tư. Những cơn sốt đất mấy năm trước đây cũng vậy Chúng tôi thắng rất lớn trong giai đoạn đầu những năm 1991 – 1992 – 1993 và dừng lại đúng lúc nên không bị lún. Tuy nhiên, cú sốc bạc đầu trong ngành tín dụng ngân hàng những năm đó đối với tôi là một kỷ niệm, một dấu ấn khó quên. 

Bà Cao Thị Ngọc Dung – Chủ tịch HĐQT Công ty

Vàng bạc Đá Quý Phú Nhuận

Và kinh nghiệm nào được tích lũy từ vụ “Đomino” Minh Phụng – Epco này ?

Có thể nói ngắn trong mấy từ : Minh bạch, biết tiên liệu và bình tĩnh. Cũng có thể gọi đó là đức tính của doanh nhân thời hội nhập .

Nghe tin PNJ và Cao Thị Ngọc Dung vừa có tin vui ?

Tôi đã nói : PNJ đối với tôi là để yên thương. Công ty vừa cổ phần hóa xong. Cũng có lời ong tiếng ve trong việc định giá, nhưng bây giờ mọi việc đã ổn thỏa. Tôi được các cổ đông tín nhiệm trao cho nhiệm vụ tiếp tục điều hành PNJ. Khi là công ty quốc doanh tôi tự hứa là sẽ làm được tất cả những gì mà tư nhân làm được. Còn bây giờ áp lực không nhỏ bởi cạnh tranh gay gắt hơn. Nhưng tôi tin PNJ có một tập thể vàng. Tôi nghĩ thế về đội ngũ nhân sự của Công ty. Họ được đào tạo bài bản, chuyên nghiệp cho từng vị trí. Họ cũng được giáo dục từ khi bước vào công ty rằng PNJ là niềm tự hào của họ. Khi đó không ai có quyền làm xấu hay ảnh hưởng đến công ty. Hãy cho rồi sẽ được nhận – lời nguyền ấy tất cả nhân viên PNJ đều thuộc. Trước khi cổ phần hóa, PNJ đã bàn giao cho nhà nước hơn trăm tỉ đồng giá trị tài sản tự có của công ty. Anh em cũng có người chợt buồn. Nhưng rồi lại tỉnh ngay. Vật chất có mất đi đâu. Rồi mình sẽ làm ra. Anh em PNJ đã nói với nhau như vậy. Chất vàng của tập thể PNJ là chỗ đó. Huân chương lao đông hạng nhất tặng cho như một ghi nhận. Tôi cũng vậy, tôi được trao huân chương lao động hạng nhì . 

Chị vui với phần thưởng cao quý này?

(Cười vui). Tất nhiên. Nhưng niềm vui thì nhiều người biết và qua mau còn nỗi đau thì ở lại và chỉ có riêng mình. Chị vừa nói với tôi như vậy mà .

Thế có nỗi đau nào mà chị giấu kín vậy không ?

Vài ba cú sốc đã hiện diện trong đời tôi. Lần thứ nhất khi tôi chân ướt chân ráo ra trường nhận nhiệm vụ. Trong mắt tôi lúc đó cái gì cũng cao quí và đẹp đẽ, cái gì cũng được nhìn với cặp mắt lý tưởng màu hồng. Không ngờ đâu, sự ti tiện của người đời ở đâu cũng có và thời nào cũng có. Khi đã ti tiện thì người ta có thể hại người bằng sự ganh ghét, đôi khi là của chính những người lãnh đạo mình. Năm 1989, giám đốc công ty Nông sản thực phẩm Phú Nhuận bị bắt vì lời tố cáo bâng quơ là tham nhũng, hối lộ . Tôi bị kéo dính vào chiếc bẫy quay cuồng của phe cánh trong nội bộ triệt hạ lẫn nhau. Không ngơ ngác nhìn với cặp mắt lý tưởng màu hồng, đối diện với những lần bị điều tra như tội phạm tôi là một con người bản lĩnh, tự tin – một niềm tin sắc đá vào chính mình. “Tôi không có tội, tôi là người có học, tôi làm việc theo sự hiểu biết của chính mình. Ai cũng có lòng tự trọng, các anh với tôi là đồng chí, các anh không thể hành hạ tôi một cách vô cớ như thế !”. May mà sự việc được xem xét cụ thể, rõ ràng. Người giám đốc cũ của tôi vô can. Lúc đó năm 1990, danh dự và uy tín của tôi được phục hồi. Kể ra cũng chua chát. Nhưng thôi, hãy chọn lấy hoa hồng và để nước mắt chảy vào trong. Tôi tự nhủ và hành động như thế . 

Và chị lại bước đi vững chải với tất cả nhiệt huyết ban đầu chứ ?

Thực tế dạy tôi khôn lên nhiều. Nhưng tôi vẫn là tôi. Cũng có lúc xao lòng tiến thoái lưỡng nan trước thực tế. Nhưng rồi như một định mệnh, tôi lại đứng lên và bước đi. Bốn năm, từ 1988 với số vốn ban đầu 7,4 cây vàng, năm 1992, công ty đã có số vốn 20 tỉ đồng, là phần “lực” của Đông Á sau đó. Và bây giờ như mọi người đều thấy, Đông Á và PNJ, hai trong số những doanh nghiệp phát triển một cách lành mạnh, vững vàng . 

Thế chị tin vào điều gì ?

15 năm hết lòng cho một thương hiệu vàng và một công ty hoạt động đa ngành. Triết lý kinh doanh của chúng tôi: Đặt lợi ích của khách hàng vào lợi ích doanh nghiệp – Đặt lợi ích doanh nghiệp vào lợi ích toàn xã hội. Tôi tin vào sự minh bạch. 

Tuân theo triết lý này theo chị có dễ không?

Chắc không dễ. Nhưng PNJ luôn đề cao, uy tín, chất lượng và kích thước sáng tạo, tận dụng mọi nguồn lực để xây dựng nếp văn hóa mái nhà chung của PNJ trong đó mỗi cá nhân là một thành viên có đầyđủ trách nhiệm với công ty. 

Nghe nói con gái chị – cô bé Thảo – đang là sinh viên Đại học Oxford có một bài viết riêng cho mẹ như một tham luận về văn hóa PNJ?

Con gái tôi viết bài phân tích này cách đây 2 năm. Khi cháu vừa học xong năm thứ 2. Cháu thường bảo PNJ và Đông Á như một phần máu thịt của mình, tự hào về PNJ là tự hào về mẹ, một công ty Việt Nam nhưng có một cơ cấu hợp lý và có thể được xem là mang tính toàn cầu mà triết lý công ty là một tiêu biểu. Tôi không ngờ con gái tôi trưởng thành nhanh như vậy. Cứ nghĩ trong mắt mẹ con vẫn là bé nhỏ làm tôi mình. Không chỉ góp ý cho mẹ, con còn viết góp ý về phát triển nhân sự ở ngân hàng Đông Á cho bố. Chúng tôi vừa rất vui vì con hiểu và chia sẻ với cha mẹ trong công việc nên dù xa xôi, phải tự lo toan tất cả cho cuộc sống và học hành của hai chị em mà vẫn dành thời gian cho sự nghiệp của bố mẹ. Đọc những điều con viết ( bằng tiếng Anh ) buộc chúng tôi phải tự điều chỉnh lại suy nghĩ của mình. Mấy năm trước, chúng tôi, vốn là học sinh giỏi của trường đại học kinh tế năm đó – được tổ chức, thầy cô, bạn bè khuyến khích đăng ký làm luận văn tiến sĩ. Luận án viết cũng đã được phản biện chỉ chờ ngày bảo vệ trước Hội đồng khoa học. Thế nhưng, chúng tôi buộc lòng phải đến trường xin thầy cô cho rút lại dự định. Biết bao ý kiến khuyên ngăn. Chi bộ thì kiểm điểm vì mình là đảng viên không hòa thành chỉ tiêu học tập đã đăng ký. Thầy cô thì trách móc. Ban đầu con gái tôi hơi buồn. Con bảo nếu con giới thiệu với bạn bè và thầy cô của con : Ba mẹ là tiến sĩ khoa học thì con sẽ hãnh diện hơn. Nhưng không sao – con nói – Đó là việc của ba mẹ. Dù có là tiến sĩ hay không ba mẹ vẫn thế vẫn là niềm kiêu hãnh của con. Tôi không thể giải thích với con gái tôi vì sao mìnnh lại làm như vậy. Thật ra chúng tôi cũng phải tự đấu tranh với mình rất nhiều khi từ chối mảnh bằng danh giá ấy. Người đời vẫn dạy rằng, khi biết mình khiếm khuyết chỗ nào là có thể bổ sung để trở nên hoàn hảo. Tôi vẫn hy vọng một ngày không xa khi chúng tôi tự sắp xếp thời gian và điều kiện nghiên tốt hơn mình sẽ cố gắng để có thể xứng đáng nhận cái bằng cấp đúng với khả năng của mình. Lúc đó, cả nhà chúng tôi sẽ vui lắm 

Chị có hài lòng về những gì mình đang có : sự nghiệp và gia đình?

Tôi có một gia đình riêng êm ấm, các con rất ngoan, học giỏi và tự lập tốt. Chồng tôi luôn hiện diện trong những lúc tôi gặp khó khăn. (Tất nhiên vì cá tính và chúng tôi muốn thế, chúng tôi luôn tranh luận quyết liệt về công việc. Ai đúng, người sai sẽ phải phục tùng). Anh chia sẻ với tôi mọi thứ. Gần 20 năm chung sống, trừ việc “thắng thua” trong công việc, chúng tôi chưa bao giờ nặng lời với nhau  Còn công việc, tôi đã làm tất cả cho một PNJ như nó đang có.

Nhưng bắt đầu câu chuyện chị bảo chị có tới 3 cú sốc?

Có một chuyện riêng khá dài. Tôi vừa trải qua cơn bệnh hiểm nghèo. Bên bờ tử sinh tôi đã bình tĩnh đối diện. Tôi sắp xếp mọi thứ kể cả công việc của công ty để có thể chấp nhận khả năng xấu nhất xảy ra. Nhưng may mắn và nhờ trời thương nên cái xấu nhất đã không xảy ra. Thời gian đang đứng về phía tôi.

Chị thì bình tĩnh như thế còn chồng chị và những người thân?

Chuyện xảy ra đã lâu nhưng giờ đây có những lúc bất chợt tôi vẫn nhận được điện thoại của anh ấy : “Em đang ở đâu, làm gì, có việc gì không?”. Còn các em và bạn bè tôi thì khóc lu bù. Có lẽ căn bệnh mà tôi phải gánh chịu là một ám ảnh đối với chồng tôi và những người thân của tôi.

Dung trả lời tôi và gượng cười, đôi mắt chị ngấn lệ. Chị còn nói thêm rằng sau 3 cú sốc giấu kín trong lòng bấy lâu vừa kể chị cảm thấy mình sống nhẹ nhàng hơn, trầm tĩnh hơn và cũng dễ tha thứ hơn…Chị đang tìm tới một chữ nhàn. Nghe Dung nói, tôi phải cúi xuống để giấu chị giọt nước mắt. Tôi muốn nói với chị và cũng tự nói với chính mình : cuộc đời ngắn ngủi và phù du lắm…

Minh Nguyễn thực hiện

Theo: doanhnhansaigontieubieu.com.vn

Xem chi tiết

Trong giới doanh nhân Sài Gòn, ít có  người nào trải qua nhiều thăng trầm như  bà Cao Thị Ngọc Dung – TGĐ công ty PNJ. Đã có lúc tưởng như một căn bệnh đã quật ngã bà, nhưng bà đã vượt qua, tiếp tục dẫn dắt công ty đạt những thành tựu mới. PNJ tự hào đang sở hữu các nhãn hiệu trang sức có uy tín và đẳng cấp tại VN: trang sức vàng PNJ, trang sức bạc PNJSilver, dòng trang sức cao cấp CAO Fine Jewellery, vàng miếng Phượng Hoàng PNJ – DongA Bank.
PNJ đã được xếp vào Top 10 công ty sản xuất và kinh doanh kim hoàn lớn ở khu vực châu Á. Bà Cao Thị Ngọc Dung vừa được trao Huân chương Lao động hạng nhất trong dịp lễ quốc khánh 2/9 vừa qua.

Những thành quả đó có dấu ấn sâu đậm của nữ TGĐ tự nhận mình có tính cách mạnh mẽ như đàn ông, nhưng rất duyên dáng, và tươi trẻ hơn tuổi thật của bà. 

* Theo bà, sự thành đạt của một nữ doanh nhân không thể thiếu những yếu tố nào?

– Muốn thành đạt, người ta phải có mục tiêu, lý tưởng, và dốc sức để đạt được điều đó. Tinh thần ham học hỏi giúp doanh nhân không ngừng nỗ lực hoàn thiện bản thân. Học có thể bằng nhiều cách, ngoài chuyện học thuật, bạn có thể học từ thực tế công việc, từ các đồng sự, nhân viên của mình. Tôi hay nhắc nhân viên rằng còn ngồi làm việc thì càng phải học. Đôi khi, bạn có thể tìm thấy bài học hữu ích từ những bài trên báo hàng ngày. Ngoài ra, với nữ doanh nhân, yếu tố gia đình cũng mang tính quyết định, vì thành công của người phụ nữ trong sự nghiệp sẽ là vô nghĩa nếu không có một mái ấm chờ đợi mình sau những giờ làm việc.

* Sau thành công của một người đàn ông thường có bóng dáng của một người đàn bà. Thế còn sau thành công của bà thì sao?

– Ngoài nỗ lực của bản thân, tôi thấy mình may mắn khi sinh ra trong một gia đình không phải lo toan những chuyện cơm áo gạo tiền. Trong khi những người đồng trang lứa phải bươn chải, vật lộn với cuộc sống thường nhật, tôi có thể toàn tâm toàn ý dồn sức cho doanh nghiệp của mình phát triển. May mắn nữa là tôi được chồng (ông Trần Phương Bình – Tổng giám đốc DongA Bank) trợ giúp. Chồng tôi vừa là người bạn học, bạn đời, vừa là người đóng vai trò quan trọng vào thành công của PNJ từ những ngày đầu thành lập đến nay. Ông ấy giúp tôi kịp thời giải quyết những khó khăn, vướng mắc để doanh nghiệp lớn mạnh.

* Vậy là bà đã tìm được động lực từ chính ông xã?

– Đã có lúc tôi nghĩ, nếu không có ông xã giúp, chắc tôi không được như ngày hôm nay. Ông ấy giúp tôi thêm tự tin, thực hiện những mục tiêu đề ra trong công việc. Tôi nhận được sự cộng hưởng từ chồng trong việc phát triển doanh nghiệp. Tính tôi vốn thận trọng, mà làm ăn mà thận trọng quá thì cũng khó có được sức bật đáng kể. Tính chồng tôi thì táo bạo hơn, nhờ ông ấy mà tôi có những biện pháp can thiệp cần thiết trong kinh doanh. Có thể nói, chồng tôi hy sinh cho tôi nhiều, giúp tôi xây dựng doanh nghiệp như một cách vinh danh tôi. Ngày nay, nếu tôi có nhận được giải thưởng này, huy chương kia cũng là nhờ sự trợ giúp từ ông ấy.

* Thường thì người ta thấy nữ doanh nhân thành đạt thường phải đánh đổi cuộc sống hạnh phúc riêng tư. Trường hợp của bà lại khá viên mãn trong công việc và gia đình. Có phải bà luôn nhường chồng tiếng nói quyết định trong nhà?

– Trước đây, vì là bạn học ngang tài ngang sức, cũng có lúc hai vợ chồng va chạm về ý thức hệ và tư tưởng. Sau này, tôi nhận ra là phụ nữ thì nên có tính nhường nhịn, tôn trọng chồng. Sự thực thì có lúc ngẫm nghĩ, tôi thấy mình dành quá nhiều thời gian cho sự nghiệp, ít dành thời gian ấp ủ các con khi chúng còn sống gần bên mình. Cũng may là các con rất hiểu chuyện, thông cảm với bố mẹ.  

* Thử thách lớn nhất của nữ doanh nhân ở lứa tuổi của bà bây giờ là gì?

– Đó là chuyện cập nhật kiến thức mới. Trong cuộc cạnh tranh kinh tế toàn cầu, tri thức biến chuyển liên tục. Nhân viên của tôi cũng thuộc thế hệ mới, tri thức mới. Dù nhà quản lý có bề dày năng lực và kinh nghiệm, nhưng nếu tự cho rằng mình đã “sống lâu”, chủ quan thì sẽ dễ dàng bị tụt hậu. Bây giờ một sai sót nhỏ trong đường hướng kinh doanh sẽ dẫn đến chuyện lớn.

* Bà còn nhớ  cú sốc của mình trong công việc ngày trước?

Năm 1989, giám đốc công ty Nông sản thực phẩm Phú Nhuận bị bắt vì lời tố cáo bâng quơ là tham nhũng, hối lộ . Tôi bị kéo dính vào chiếc bẫy quay cuồng của phe cánh trong nội bộ triệt hạ lẫn nhau. Không ngơ ngác nhìn với cặp mắt lý tưởng màu hồng, đối diện với những lần bị điều tra như tội phạm tôi là một con người bản lĩnh, tự tin – một niềm tin sắc đá vào chính mình. May mà sự việc được xem xét minh bạch. Người giám đốc cũ của tôi vô can. Lúc đó năm 1990, danh dự và uy tín của tôi được phục hồi. Kể ra cũng chua chát. Nhưng thôi, hãy chọn lấy hoa hồng và để nước mắt chảy vào trong. Tôi đã tự nhủ và hành động như thế.

* Triết lý kinh doanh của bà?

– Đặt lợi ích của khách hàng vào lợi ích doanh nghiệp – Đặt lợi  ích doanh nghiệp vào lợi ích toàn xã hội. Tôi tin vào sự minh bạch. Dù rằng việc tuân thủ theo triết lý này chắc chắn không dễ. Nhưng PNJ luôn đề cao, uy tín, chất lượng và kích thước sáng tạo, tận dụng mọi nguồn lực để xây dựng nếp văn hóa mái nhà chung của PNJ trong đó mỗi cá nhân là một thành viên có đầyđủ trách nhiệm với công ty.

* Bà đã lèo lái con thuyền PNJ ra sao trong những năm qua và đã vượt qua những khó khăn như thế nào?

–  Đến nay ngành kinh doanh và sản xuất kim hoàn vẫn chưa chính danh trong ngành công nghiệp Việt Nam, hiện đang được liệt kê vào nhóm ngành nghề khác. Do đó ngành kim hoàn Việt Nam hầu như chưa được khuyến khích phát triển, chưa có sự quan tâm hỗ trợ về chính sách.Từ thập niên 1990 PNJ đã xây dựng và phát triển theo hướng trở thành một công ty hàng đầu trong lĩnh vực sản xuất và kinh doanh vàng trang sức. Công ty đã tạo mọi ưu thế để phát triển mảng sản xuất, cũng như mạng lưới kinh doanh trang sức dưới nhiều hình thức bán buôn, bán lẻ và xuất khẩu. Đã có giai đoạn, chúng tôi chấp nhận bù lỗ cho mảng sản xuất nữ trang để đầu tư công  nghệ và mạng lưới. Thời điểm đó chúng tôi phải phát triển các mảng kinh doanh khác để nuôi sống ngành sản xuất nữ trang còn non yếu. Và ngày hôm nay PNJ được xếp vào Top 10 Công ty sản xuất và kinh doanh kim hoàn lớn ở khu vực Châu Á.

* Có bao giờ bà tự hỏi: nếu mình là… đàn ông, thì sao?

– Một số nam doanh nhân nói vui rằng tính tôi… mạnh mẽ còn hơn đàn ông. Theo tôi, không có ranh giới giữa đàn ông – đàn bà trong chuyện làm ăn, kinh doanh. Người ta thành công là nhờ tính cách bản thân, cũng như sự rèn luyện, và môi trường, nề nếp gia đình và bối cảnh xã hội. 

* Bà có thấy các con gái của mình có những triển vọng thành doanh nhân giống mẹ?

– Ba con gái của tôi (từ  16 – 26 tuổi) đang du học tại Mỹ. Cả ba đứa đều có tinh thần tự lập, biết tự chăm sóc bản thân và không dựa dẫm vào bố mẹ. Nhìn các con từng bước trưởng thành, biết sống vì bạn bè, cộng đồng, tôi đã thấy vui. Các con tôi tuy sinh ra trong một gia đình có điều kiện kinh tế khá giả, nhưng không vì thế mà chúng lên mặt, tự cho mình thuộc tầng lớp thượng lưu. Đặc biệt, các con tôi tuy học hành, đỗ đạt ở nước ngoài, nhưng chắc chắn sẽ về VN khởi nghiệp. Gia sản mà tôi để lại cho các con chính là giá trị sống, nhận thức, uy tín với người khác, chứ không phải là tài sản.

* Nhắc đến tài sản, xin hỏi bà một câu: bà quan niệm thế nào về đồng tiền?

– Tiền là phương tiện, chứ không phải là tất cả. Có nhiều tiền hay ít tiền không phải là vấn đề, điều quan trọng là mình sống thế nào, đã nỗ lực hết mình hay chưa. 

* Bận rộn với việc kinh doanh quanh năm suốt tháng, bà có thời giờ dành cho chuyện tiêu khiển?

– Tôi không có thú đi shopping, ra ngoài bù khú. Tôi thích đi du lịch, nhưng cũng vì bận rộn công việc quanh năm suốt tháng mà ít có thời giờ ngao du đó đây. Cuộc sống mỗi ngày của tôi nếu nhìn vào thì có vẻ đơn điệu lắm. Rời văn phòng, tôi về nhà, nấu món ngon cho chồng, nếu rảnh hơn thì đi đánh cầu lông. Tôi cũng thích tự tay bài trí nhà cửa và tự tin mình có gu thẩm mỹ tinh tế. 

* Quan niệm sống của bà bây giờ có khác nhiều so với 5, 10 năm trước? Bây giờ bà nhìn đời thế nào?

– Khác nhiều, tuổi càng lớn, càng va chạm, gặp nhiều biến cố, tính con người ta càng trầm hơn. Ngày trước tính tôi nóng nảy, cũng sân si như người ta thường tình. Nhưng khi đứng giữa ranh giới sống – chết cách đây 10 năm vì căn bệnh ung thư, tôi đã thay đổi nhân sinh quan rõ rệt, từ đó biết chấp nhận cuộc sống. Hiện tại, đã vượt qua căn bệnh khắc nghiệt đó, tôi không coi cuộc đời có điều gì là vĩnh viễn, quá quan trọng. Tuy không theo thuyết nhà Phật hay thiền phái, nhưng tôi nhìn mọi vật vô vi, hư không. Nhiều người hỏi sao trong thời buổi khủng hoảng, tôi vẫn tự tại. Bởi tôi biết mọi việc có thể đến, rồi đi. Tôi đón nhận tin vui, buồn ở trạng thái như nhau. Thậm chí, nếu ngày mai, cái chết đến hay một điều khủng khiếp nào khác xảy ra, tôi cũng bình thường. Bây giờ, tôi sống cho từng ngày, sống nhẹ nhàng. 

* Có phải nhờ vậy mà trông bà lúc nào cũng tươi trẻ?

– Bạn bè cũng khen là tôi nhìn trẻ hơn tuổi thật. Tôi đã nhận ra mình thay đổi theo hướng tích cực, trước hết là tốt cho bản thân mình. Vì nếu bực bội, tức giận ai đó, trước hết là tôi làm cho mình mệt, khổ thêm. Trong công việc, tôi không áp đặt, cũng không đòi hỏi ai phải quá tốt với tôi. Tôi chỉ đòi hỏi ở chính bản thân mình, nhưng cách thực hiện cũng nhẹ nhàng.

* Là dân kinh doanh, bà có tin vào phong thủy, tâm linh không?

– Tôi không mê tín dị đoan, nhưng sống đến tuổi này, tôi nhận ra có những cái mình nên tin và những điều mình chiêm nghiệm thấy đúng. Tôi tin vào phong thủy dựa trên những căn cứ khoa học về từ trường, động lực, sinh khí và cung mệnh. Những yếu tố giúp mình làm việc hiệu quả và sống thư thái hơn thì tại sao lại không tin?

* Khi tiếp xúc với giới trẻ, bà thường nói gì với họ?

– Để trở thành một người tài năng, phục vụ lợi ích cho quốc gia mình thì phải kiên trì, nỗ lực. Tại sao có  những người không phải giỏi nhất nhưng lại tỏa sáng và có đóng góp cho đất nước? Ai đó may mắn gặp lãnh đạo biết sử dụng nhân tài? Trước khi gặp lãnh đạo tốt thì bản thân mỗi người phải xây dựng được mục tiêu phấn đấu, phải làm gì để mình đứng ở đây và có thể cống hiến cho xã hội. Nhiều người không có mục tiêu phấn đấu thì trở nên lãng phí năng lực và không thể tỏa sáng được. 

Thompson Bùi

(Theo tạp chí Thế Giới Đàn Ông – ĐÔ)

Xem chi tiết

Được biết đến như một trong không nhiều các doanh nghiệp dệt may có chiến lược phát triển sản phẩm và chiếm lĩnh thị trường nội địa từ rất sớm. Bên cạnh hoạt động sản xuất kinh doanh hiệu quả, Công ty CP Tập đoàn Thái Tuấn còn đi đầu trong nhiều hoạt động xã hội rất có ý nghĩa.

Từ các hoạt động cộng đồng mang tính nhân văn đến các hoạt động chính trị xã hội có quy mô lớn trong nước và khu vực. Phải kể đến tự hào Thái Tuấn là nhà tài trợ độc quyền trang phục áo dài cho nữ lễ tân tại Đại Hội Thể Thao lần thứ 22 của các nước Đông Nam Á (SEA Games 22) tại Việt Nam.

Quy mô hơn, khi 650 bộ trang phục áo dài và 100 áo veston nữ được Thái Tuấn thiết kế chuyên biệt từ chất liệu, hoa văn, xuất hiện tại Diễn đàn Hợp tác kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương (APEC) năm 2006 diễn ra tại Hà Nội.

Xem chi tiết

Sự phát triển lặng lẽ như vết dầu loang của tập đoàn C.T Group là một bất ngờ đối với những người quan tâm đến hoạt động kinh doanh trong hơn một năm qua. Ông Trần Kim Chung – Chủ tịch Tập đoàn C.T Group đã trả lời phỏng vấn.

CT Group giống như một đội quân bí ẩn, khá lặng lẽ so với các tập đoàn khác?

Chúng tôi có nhiều mục tiêu lớn hơn là những hư danh trong đời, chúng tôi chỉ làm những gì vừa đủ để đáp ứng sự cần thiết cho việc phát triển Tập đoàn. Dù sao, biết như thế nào là vừa đủ mới là quan trọng. Khi cần thiết chúng tôi cũng phải xuất hiện trước công chúng chứ, thậm chí là trên báo lớn như Wall Street Journal. Theo dự kiến có ba công ty thành viên của Tập đoàn lên sàn chứng khoán vào đầu năm 2011 nên chúng tôi cho rằng cũng đến lúc để mọi người biết về các công ty này.

Nhiều người bảo nhân viên của C.T Group nói ít làm nhiều và rất tận tâm tận lực với công ty? Vậy ông đã làm cách nào để tiếp lửa cho cán bộ, nhân viên của mình? Đầu tiên, bản chất của Tập đoàn C.T Group là vì những mục tiêu tốt đẹp, rất nhân bản, điều đó không thể thiếu trong tình hình xã hội ngày càng trở nên thương mại hóa và sức ép về cạnh tranh, lợi nhuận rất khủng khiếp… Điểm quan trọng là người đứng đầu phải biết quản lý và xây dựng môi trườnng sống tốt đẹp nhất cho mọi người, nâng cao tiêu chuẩn sống của nhân viên Quản lý làm sao để dung hòa được giữa tinh thần chiến đấu của một doanh nghiệp. Và làm sao để mỗi nhân viên trong tập đoàn đều cảm thấy ở mái như C.T Group là công bằng tốt đẹp, thịnh vượng, chăm sóc đời sống, vật chất, tinh thần cho cán bộ nhân viên và các thế hệ tương lai, chúng tôi đã cùng nhau chia sẻ và nhất trí cao lý tưởng chung và tự nguyện phấn đầu vì sự mệnh đó. Những gì họ đang làm không chỉ là đang phục vụ cho bản thân và gia đình họ mà còn phụng sự cho đất nước với tư cách công dân… Bên cạnh đó chúng tôi luôn có nhiều ý tưởng mới mẻ, táo bạo, điều đó làm cho một người rất thích thú cũng trải nghiệm. Chúng tôi có bạn bè ở khắp năm châu nên có rất nhiều cơ hội để cùng nhau chia sẻ…

Nhưng làm thế nào để C. T Group có một đội ngũ nhân sự tuyệt vời và có sức hút?

Dĩ nhiên là nói thì dễ, làm thì khó… nhưng xã hội có thể nhìn thấy những gì chúng tôi đã làm được qua năm tháng kể cả khi chúng tôi không nói nhiều về mình. Chúng tôi vẫn nghĩ là mình còn rất nhiều điều để làm mọi việc tốt đẹp hơn nữa, đôi khi cảm thấy không có đủ thời gian để sống và làm những điều mình muốn… Chúng tôi cũng có thuận lợi khi có 36 công ty hoạt động trong sáu lĩnh vực kinh tế đang "nóng" của Việt Nam như Bất động sản, Bán lẻ cao cấp, ẩm thực – Giải trí – Y tế – Giáo dục, Đầu tư tài chính, Đồn điền – Khoáng sản – Du lịch sinh thái. Xây dựng.. Khi chúng tôi đồng bộ hóa các ngành này thì sự hỗ trợ qua lại tạo nhiều lợi thế cạnh tranh và nhiều giá trị. cộng thêm.. Bên cạnh đó chúng tôi có thể dành cho nhân viên rất nhiều thứ "cây nhà trồng được" đầy đủ cho cuộc sống đô thị hiện đại "Living – Learning – Playing – Dinng – Earning…". Chúng tôi vẫn tiếp tục cố gắng làm tốt hơn cho cán bộ, nhân viên của mình.

Xem chi tiết

Rạng Đông là một trong số ít công ty có bề dày lịch sử lên đến 50 năm. Bắt đầu từ năm 1960 với ông chủ người Pháp, sau đó được một người Hoa mua lại, Rạng Đông từng bước phát triển và chính thức là một công ty “lên sàn” từ năm 2009. Gắn bó với Rạng Đông từ năm 1989, ông Hồ Đức Lam đã chia sẻ nhiều điều thú vị về câu chuyện “lên sàn” của doanh nghiệp.

Xem chi tiết

Bước chân khai mở

Năm 1993 Mỹ xóa bỏ cấm vận Việt Nam, cũng bắt đầu thời điểm đầu tư của nước ngoài vào Việt Nam và đầu tư ồ ạt vào. Sự kiện đó mở ra một thị trường rất lớn, là cơ hội cho nhiều doanh nhân Việt Nam có tầm nhìn. Sớm nhìn ra sự quan trọng của chiếc “cầu nối” đưa hàng hóa Việt Nam ra nước ngoài và ngược lại, chị Đặng Minh Phương đã tiên phong với việc thành lập công ty về logistics cho mình.

Ở Việt Nam khi đó, ngành logistics còn rất mới mẻ, chưa thành dịch vụ độc lập. Có chăng chỉ là những bộ phận nhập khẩu với việc nhập hàng, xuất hàng, mua hàng, vận tải trong cùng một công ty. Ở nước ngoài, nó là dịch vụ bên ngoài như một mắt xích cùng tham gia vào những chặng đường của hàng hóa và dịch vụ với những công việc bao gồm vận hành, kho bãi, cung ứng hàng hóa, nguyên vật liệu cho đến lúc ra sản phẩm. Một loại hình kinh doanh mới mẻ sẽ có ít đối thủ cạnh tranh nhưng cũng là áp lực trong việc mò mẫm tìm đường, nhất là ở cái thời buổi công nghệ chưa phát triển như 16 năm trước. Chị Minh Phương xác định, quan trọng nhất là cầu nối đưa hàng hóa Việt Nam ra các nước khác cũng như đem hàng hóa mà Việt Nam chưa sản xuất được từ nước ngoài về.

Lúc mới thành lập công ty với một chuyên ngành mới mẻ, không đủ điều kiện tham gia vào thị trường, chị Minh Phương lấy thương hiệu cá nhân người chủ làm tên công ty. Cái khó nhất vẫn là nói chuyện với khách hàng bằng… thương hiệu. Uy tín cá nhân Minh Phương với hai năm làm ở lĩnh vực xuất nhập khẩu và một số mối quan hệ được vận dụng cho chính công ty Minh Phương trong những ngày đầu. Cũng phải mất một thời gian dài gần hai năm, công ty Minh Phương, mới thực sự khẳng định được vị thế, có được độ tin cậy đáng kể với khách hàng.

Về nhân sự, từ những ngày đầu chỉ có 18 người, đến nay công ty đã có trên 1.000 người. Mặc dù có nhiều khó khăn về tài chính không thể tránh khỏi khi khởi nghiệp, nhưng với khả năng “liệu cơm gắp mắm” của người chủ, mọi khó khăn cũng đi qua. Cái khó khăn đáng nói là về kiến thức trong lĩnh vực mới mẻ này vì vào thời điểm đó, tại Việt Nam vẫn chưa có một trường lớp chính thức nào chuyên đào tạo về Logistics. Trong hoàn cảnh đó, để tìm hiểu thêm về kiến thức ngành, không còn cách nào khác chị Phương phải tự học. Nào là những khóa học ngắn hạn ở nước ngoài, học trực tuyến trên mạng, rồi học qua sách báo, tất cả đều là tự tìm tòi học hỏi. Và trên hành trình học hỏi đó, không thể không kể đến những may mắn nhất định. Đó là khi Minh Phương tìm được nhà đầu tư nước ngoài. Để các bên phối hợp cùng nhau thực hiện tốt các dự án, họ đã tham gia đào tạo cho Minh Phương dù chỉ là một thời gian rất ngắn. Cái hay ở chỗ là mỗi khách hàng có một mô týp khác nhau, hình thức hoạt động khác nhau, nên ngày nào chị cũng tìm được vấn đề gì đó để học từ nơi họ. Với chị, tiếp xúc với khách hàng cũng là một cách học. Mỗi khách hàng mới lại đem đến nhiều bài học mới đa dạng. Và cứ thế, con đường học hỏi chuyên ngành của chị trở thành cách trải nghiệm thú vị để chị trưởng thành và hoạt động kinh doanh ngày càng thêm phong phú, thành công.

Với công việc mới, ở một môi trường mà ngành logistics còn lạ lẫm, Minh Phương còn đóng vai trò là nhà tư vấn cho một số doanh nghiệp nước ngoài khi đầu tư vào Việt Nam tại những lĩnh vực chưa có nhà cung ứng. Chẳng hạn như khi nhà máy Mitsubishi đặt viên gạch đầu tiên vào Việt Nam. Để xây dựng được nhà máy hoàn chỉnh với biết bao trang thiết bị, máy móc, sắt thép, vật liệu xây dựng… mà phần lớn cần phải được nhập khẩu, Mitsubishi rất cần một nhà tư vấn địa phương có kinh nghiệm và am hiểu về luật lệ, quy định thuế quan, thủ tục quy trình nhập khẩu, ngành nghề, chủng loại phương tiện… Công ty Minh Phương lúc đó giống như một nhà tư vấn, giúp họ hiểu rõ hơn rất nhiều vấn đề từ loại thiết bị nàon được phép nhập khẩu, loại nào được miễn thuế… cho đến cách thức trình báo để không phạm luật, quy trình nhập khẩu máy móc cồng kềnh… Đúc kết lại sau mười sáu năm của một hành trình tự đi, con đường kinh doanh của nữ doanh nhân Minh Phương là một con đường phẳng. Khách hàng vẫn đồng hành cùng chị trên hành trình thẳng tiến, mà ở đó vẫn có thể nảy sinh những vấn đề nọ kia nhưng cuối cùng đó cũng chỉ là những vấn đề thông thường mà bất cứ một doanh nghiệp nào cũng gặp phải với cái đích cuối cùng vẫn là sự hợp tác tốt đẹp và bền vững.

“Khó khăn lớn nhất hiện nay của chúng tôi là vấn đề nhân sự vì vốn dĩ nhân lực trong ngành này vẫn còn hạn chế, các bạn nhân viên vẫn chưa hiểu hết về công việc mình đang làm. Các nhân sự sau khi được chúng tôi đào tạo có tay nghề cứng thì lại bị các công ty nước ngoài mời đi với mức lương gấp đôi. Chúng tôi đối diện với điều đó và tự hào vì Minh Phương sẵn sàng là một nơi mà dân trong ngành thường ví von là trung tâm đào tạo con người cho ngành Logistics. Chỉ cần ghi ba năm kinh nghiệm làm việc ở Minh Phương trong CV là bạn có thể nhận được một công việc ở công ty nước ngoài với mức lương cao”, chị nói.

Hạnh phúc về những gì có được

Một ngày làm việc ở công ty Minh Phương, giống như một ngân hàng. Khách hàng gọi đến kiểm tra giá, thậm chí là thăm dò thường xuyên. “Lúc đầu các bạn trong trung tâm khách hàng rất bực mình và phàn nàn vì một ngày phải tiếp nhận biết bao nhiêu cú điện thoại không có mục đích rõ ràng. Tôi bảo không vấn đề, thay vì đi tới tìm người ta thì người ta tìm đến mình hỏi giá thì có nghĩa là mình có tên trên thị trường. Cứ làm tốt trọng trách sẽ có kết quả tốt đẹp”, chị Minh Phương chia sẻ.

16 năm, điều mà chị Minh Phương làm được cho các công ty thành viên đến thời điểm này là một thương hiệu về Logistics có chỗ đứng vững vàng trên thị trường. Đến giờ này gần như Minh Phương không còn phải đi tìm khách hàng nữa. Khách hàng thường chủ động tìm đến Minh Phương và việc còn lại của Minh Phương là làm thế nào để khách hàng tin tưởng và giữ chân được khách hàng.

Một chặng đường đủ để trải nghiệm và kiểm định một thương hiệu, nhưng slogan của công ty Minh Phương lại không phải là những câu chữ đao to búa lớn. Đơn giản chỉ là: Một đối tác tin cậy trong các giải pháp “logistics”. “Tôi không dùng chữ tốt mà dùng chữ tin cậy. Tin cậy trong các giải pháp, khách hàng đến với mình và mình mang gì đến cho họ. Và có một giải pháp, đó là sự tin cậy. Độ tin cậy cao để khách hàng yên tâm giao hàng hóa cho mình. Trong quá trình làm việc tôi nhiệt tình, năng nổ và có nguyên tắc: mất tài sản là không mất gì, mất chữ tín là mất tất cả. Cho nên uy tín đối với tôi rất quan trọng, mất tiền bạn có thể kiếm ra được nhưng mất uy tín tôi nghĩ không kiếm lại được dễ dàng đâu.”

Minh Phương 16 năm trước của một cô gái ngoài 20 tuổi, Minh Phương bây giờ của một người “đi đầu” là một bước tiến rất xa. Tuy nhiên tất cả đều có một điểm chung là dám làm, luôn luôn học hỏi mở rộng và không ngừng thay đổi để phù hợp với các xu thế kinh doanh mới.

Với một “núi” công việc, nữ doanh nhân Minh Phương luôn biết cách cân bằng. “Hiện tại, tôi nghĩ mình vẫn như trở về năm 18 tuổi. Có thể người ta nói sau một thời gian kinh doanh mười mấy năm thì mệt mỏi nhưng tôi không cảm thấy điều đó, thậm chí tôi làm việc còn nhiều hơn trước đây và hiệu quả cao hơn sau bao năm đúc kết kinh nghiệm. Ngày xưa tôi làm mọi thứ, có nghĩa là ngày xưa nếu đi tôi thích tự lái xe đi, nhưng bây giờ lại khác, khi không còn thời gian cho việc đó, tốt nhất là lên xe để tài xế lái còn mình thì làm việc. Bây giờ tôi phân bổ thời gian tốt hơn, có thời gian thư giãn và sống cho mình nhiều hơn mặc dù tôi cũng làm việc nhiều hơn. Tôi đang hạnh phúc vì những gì tôi có được, tất cả đều vượt qua sự mong đợi của tôi.”

Xem chi tiết

Ông David Teng cho rằng: “Để thành công, người nước ngoài làm việc tại VN nên nghe nhiều; đừng đi đường tắt để thành công vì sẽ không bền; khiêm tốn và tránh định kiến; và lạc quan về tương lai”.
Nhân kỷ niệm 20 năm ngày thành lập Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Nhà Máy Bia Việt Nam, NCĐT đã có cuộc trò chuyện với ông David Teng, Tổng Giám đốc Điều hành Công ty.

Theo tôi, thành tựu nổi bật nhất của Nhà Máy Bia Việt Nam trong 20 năm qua là đã hoàn thành được mục tiêu ban đầu của những nhà đầu tư khi thành lập Công ty vào năm 1991. Cụ thể là trở thành công ty thành công và phát triển bền vững từ năm này qua năm khác, đem lại lợi nhuận cho các nhà đầu tư, lợi ích cho người tiêu dùng, cho nhân viên và cộng đồng.

Là một trong những công ty liên doanh đầu tiên tại Việt Nam, chúng tôi gặp nhiều thử thách trong những năm đầu. Ngày nay, những nhãn hiệu bia của Nhà máy, trong đó có Heineken, Tiger, Larue và BGI đã trở thành những nhãn hiệu được nhiều người tiêu dùng biết đến và tin tưởng.

Nhà máy rất tích cực trong việc sử dụng những quy trình sản xuất hiện đại, các quy trình kiểm tra chất lượng sản phẩm như ISO, HACCP. Công ty rất nghiêm túc trong việc thực hiện các chương trình trách nhiệm xã hội.

Nói tóm lại, thành tựu nổi bật nhất của Công ty là luôn thành công trong việc thích ứng và đáp ứng những thử thách trong kinh doanh đồng thời không xao lãng nghĩa vụ của mình là một công dân có trách nhiệm của đất nước.

Nếu có một bí quyết cho sự thành công thì đó là tập thể nhân viên. Chúng tôi đã rất may mắn có được một đội ngũ nhân viên trung thành và tận tụy, nhiều người đã làm việc tại đây từ năm 1991.

Theo kinh nghiệm của ông, người nước ngoài làm việc tại Việt Nam muốn thành công cần có những điều kiện gì?

Để thành công, người nước ngoài làm việc tại Việt Nam, nói chung, nên nghe nhiều. Chúng ta nên lắng nghe người tiêu dùng, các nhà phân phối, đối tác, các cơ quan có thẩm quyền và từ nhân viên trước khi quyết định hay hành động.

Đừng đi đường tắt để thành công vì sẽ không bền. Điều này đặc biệt đúng trong những vấn đề liên quan đến sự chính trực, việc vi phạm pháp luật vì bất cứ lý do gì hoặc sự thỏa hiệp về chất lượng sản phẩm hoặc dịch vụ. Nói cách khác, nên nghĩ tới lợi ích lâu dài hơn là cái lợi trước mắt.

Khiêm tốn và tránh định kiến. Người nước ngoài làm việc tại Việt Nam chỉ là những người khách tạm thời tại đây cho dù chức vụ cao đến thế nào, do vậy phải luôn cố gắng làm gương cho nhân viên của mình trong mọi việc.

Lạc quan về tương lai. Suy nghĩ theo hướng tích cực trong công việc và đời sống riêng sẽ giúp những người xung quanh ta, đặc biệt là nhân viên trong nước cảm thấy thoải mái hơn và tìm giải pháp khắc phục khó khăn dễ dàng hơn.

Trong những công ty liên doanh như Nhà Máy Bia Việt Nam thì điều tối cần thiết là đôi bên phải có tinh thần hợp tác tốt, tôn trọng lẫn nhau và vì sự thành công lâu dài của cả đôi bên. Nói cách khác, phải cố gắng để có thể “đồng sàng, đồng mộng”.

Ông đánh giá thế nào về nhân viên người Việt trong Công ty?

Nói chung, tôi thấy những đồng nghiệp người Việt Nam rất chăm chỉ, học nhanh, có nhiều sáng kiến hay và không hề e ngại nhận lãnh trách nhiệm. Họ rất yêu quý Công ty, các nhãn hiệu của Công ty và tự hào về những việc mình làm. Thành công trong 20 năm qua có sự đóng góp không nhỏ của các nhân viên người Việt Nam. Chúng tôi có hơn 1.500 nhân viên người Việt, mà chỉ có 6 người nước ngoài. Những con số này phản ánh chất lượng và khả năng của người Việt Nam tại Công ty.

Ông nghĩ thế nào về ngành công nghiệp bia Việt Nam?

Hiện mức tiêu thụ bia trên đầu người tại Việt Nam là 29 lít/năm, như thế vẫn ở mức khá thấp so với mức tiêu thụ trung bình của thế giới, đặc biệt là khi so sánh với các thị trường phát triển hơn tại châu Á, châu Âu. Mức tiêu thụ này, tính bình quân theo đầu người chỉ là 1-2 lon bia mỗi tuần.

Vì vậy ngành công nghiệp bia Việt Nam vẫn còn cơ hội phát triển. Cho dù có những khó khăn trước mắt như lạm phát cao, tiền đồng mất giá và cạnh tranh gia tăng, nhưng động cơ phát triển dài hạn thì khả quan, ví dụ như dân số đông và trẻ, số người thuộc tầng lớp trung lưu tăng nhanh, giàu có hơn và sự đô thị hóa nhanh chóng.

Công nghiệp bia tại Việt Nam đã phát triển ở mức độ cao nên đòi hỏi không chỉ có trách nhiệm đảm bảo cung cấp sản phẩm chất lượng tốt mà còn phải tuyên truyền nhận thức uống có trách nhiệm. Nhà Máy Bia Việt Nam đã cộng tác chặt chẽ với Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia từ vài năm trước đây để tài trợ chương trình “Uống có trách nhiệm” trên truyền hình cũng như trong đời sống.

Ông nghĩ gì về môi trường đầu tư tại Việt Nam? Có điều gì làm ông thấy chưa hài lòng?

Không thị trường nào không có những thử thách đặc thù. Trên quan điểm của một nhà đầu tư lâu dài thì những điểm thuận lợi của thị trường Việt Nam vượt xa những khó khăn. Làn sóng các công ty đến đây là minh chứng cho sự hấp dẫn của Việt Nam, điểm đến của đầu tư trực tiếp từ nước ngoài.

Trong những năm gần đây, Việt Nam đã có nhiều cải thiện về cơ sở hạ tầng, phát triển đội ngũ công nhân có tay nghề, áp dụng những công nghệ tiên tiến và tuân thủ các tiêu chuẩn về môi trường. Kinh tế Việt Nam đang nhanh chóng bắt kịp những nước châu Á láng giềng có trình độ phát triển cao hơn như Thái Lan, Malaysia và Indonesia và tôi tin rằng khoảng một thập niên nữa thì chúng ta sẽ vượt qua họ.

Là một nhà đầu tư, chúng tôi mong rằng tình trạng lạm phát cao hiện nay sẽ sớm trở lại bình thường và giá đồng tiền Việt Nam sẽ ổn định. Tôi xin có một đề xuất là Chính phủ có thể thu hút thêm đầu tư bằng cách bố trí “cửa hàng 1 điểm dừng” để giúp các nhà đầu tư đang phải trải qua nhiều thủ tục rất mất thời giờ, nhiều khi trùng lặp và những thủ tục pháp lý từ cấp quốc gia, tỉnh, quận, tới phường để thành lập doanh nghiệp hoặc chỉ để mở rộng quy mô hoạt động đang có.

Hướng phát triển của Nhà Máy Bia Việt Nam thời gian tới?

Chúng tôi sẽ tiếp tục mở rộng nhưng sẽ không bao giờ chấp nhận sự thỏa hiệp về chất lượng của sản phẩm và cung cách phục vụ. Chúng tôi sẽ tiếp tục nghiêm túc thực hiện những trách nhiệm đối với xã hội, đặc biệt là bảo vệ môi trường, nhận thức uống có trách nhiệm và hỗ trợ cộng đồng.

Theo Việt Tâm
 Nhịp cầu đầu tư

Xem chi tiết
Liên lạc CEO Club

Hãy liên lạc với chúng tôi, rất vui được giải đáp các thắc mắc của các Anh/Chị.

Thông tin liên hệ
  • 33A Trường Sơn, Phường 4, Quận Tân Bình, TP. HCM, Việt Nam
  • +84 8 3811 8145
  • +84 8 3811 8147
  • info@ceoclub.com.vn
Thông tin Ban thư ký
  • +84 913 653 565
  • +84 913 922 928